(English below)
The Playground, triển lãm cá nhân đầu tay của Phạm Công Thành, là tuyên ngôn về tinh thần “chơi” trong nghệ thuật - nơi anh vừa tạo luật, phá luật, vừa tự kiểm tra luật của chính mình. Hội họa xuất hiện như một “server” mở, nơi anh dựng nên những thế giới riêng với quân bài, đồng hồ, bàn cờ, sân đấu, nhạc công… những biểu tượng quen thuộc nhưng luôn bị bẻ cong khỏi logic thường thấy để hé lộ các xung đột nội tâm, những ám ảnh và cả sự hài hước đặc trưng.
Triển lãm dẫn dắt người xem bằng độ linh hoạt của sắc độ và cảm xúc: lúc rực rỡ, lúc trầm lắng; niềm vui - nỗi buồn, tự do - gò bó cùng tồn tại trong nhịp thở thị giác. Mỗi lớp màu là một mệnh đề mở, không buộc phải “giải nghĩa”, mà mời người xem bước vào bằng cảm xúc và ký ức riêng.
Với Thành, hội họa là một “trò chơi nghiêm túc”: tự do đi cùng kỷ luật, sáng tạo đi cùng thử thách. Anh tự ví mình như “admin” của một server lạ lùng - dựng thế giới, cài luật và chờ xem ai đủ tò mò để nhập cuộc. Sau vẻ nhẹ nhàng ấy là những ngày lao động miệt mài, những lần tranh lệch hướng rồi được chỉnh lại trong các vòng lặp tìm cân bằng.
Nhiều hình ảnh trong tranh xuất phát từ thực tại: đồng hồ như ẩn dụ ám ảnh thời gian, quân bài gợi vận may rủi, bàn cờ là đấu tranh nội tâm, xen lẫn cả những ký ức mơ hồ còn sót lại sau những đêm dài. Tính hài hước trong tranh không nhằm né tránh điều nặng nề, mà là một cách chạm vào nó nhẹ nhất có thể - nơi hội họa và content gặp nhau: quan sát kỹ, nghĩ chậm, kể chuyện gần gũi.
The Playground đánh dấu khoảnh khắc Thành rời “vùng content” để trở về vai trò nguyên bản: người quan sát và kẻ chơi nghiêm túc trong thế giới do chính mình tạo ra. Đây là khởi đầu của một giai đoạn thực hành mới, nơi tưởng tượng, ký ức và đời sống được tái thiết bằng giọng điệu hóm hỉnh nhưng tinh tế.
Trong sân chơi này, Thành không chờ người xem “hiểu đúng”. Anh chỉ mong họ chơi - nhìn lâu hay nhanh, suy ngẫm hay đặt luật riêng. Bởi nghệ thuật, với anh, chỉ thật sự sống khi người xem trở thành một phần của trò chơi.
Giám tuyển triển lãm,
Tiffany Nguyen
*******************************************
The Playground, the debut solo exhibition of Pham Cong Thanh, is a manifesto of the “play” spirit in art — a place where he makes rules, breaks rules, and tests his own rules. Painting appears as an open “server,” where he constructs private worlds filled with cards, clocks, chessboards, arenas, musicians… familiar symbols that are constantly bent out of usual logic to reveal inner conflicts, obsessions, and his distinctive humor.
The exhibition guides viewers through the flexibility of tone and emotion: sometimes radiant, sometimes subdued; joy and sadness, freedom and constraint coexist in a visual rhythm. Each layer of paint is an open proposition, not something that must be “decoded,” but an invitation for viewers to enter with their own emotions and memories.
For Thanh, painting is a “serious game”: freedom paired with discipline, creativity paired with challenge. He likens himself to the “admin” of a peculiar server — building worlds, installing rules, and waiting to see who is curious enough to join in. Beneath that lightness are long days of labor, misdirected canvases corrected through repeated loops of searching for balance.
Many of the images in his works arise from reality: clocks as metaphors for the obsession with time, playing cards hinting at chance, chessboards reflecting inner struggle, intertwined with vague remnants of memories lingering after long nights. The humor in the paintings doesn’t avoid heaviness; it approaches it as lightly as possible — where painting and content meet: observing closely, thinking slowly, telling stories intimately.
The Playground marks the moment Thanh steps away from the “content zone” to return to his original role: an observer and a serious player in the world he creates. It is the beginning of a new phase of practice, where imagination, memory, and life are reconstructed with a tone that is witty yet refined.
In this playground, Thanh does not wait for viewers to “understand correctly.” He only hopes they play — looking long or briefly, contemplating or setting their own rules. For him, art only truly lives when the viewer becomes part of the game.
Exhibition Curator,
Tiffany Nguyen
Also check out other Arts events in Hanoi, Fine Arts events in Hanoi, Exhibitions in Hanoi.